Chú Út, Em Muốn Theo Đuổi Anh
5
“Em đang nhớ anh nè. Giờ anh rảnh không? Mình gọi video nhé?”
“Được…”
“Bộ này có đẹp không? Nhìn chỗ này nè, còn xuyên thấu nữa đó.”
“Còn phía sau có đuôi nè, đáng yêu không?”
Tôi quay mông lại phía ống kính, lắc nhẹ, cái đuôi lông cũng đung đưa theo.
“Anh đặt vé ngay. Ngày mai—không, tối nay, anh về liền. Đừng cởi đồ vội…”
________________________________________
21
Tôi cứ tưởng ăn mặc thế, anh sẽ trò chuyện video lâu một chút.
Ai ngờ chỉ mới kết nối chưa đến 2 phút, anh đã cúp máy.
Chiêu này đúng là hiệu quả thần sầu!
Có vẻ tôi phải học thêm nhiều chiêu mới được.
Nửa đêm, trong lúc lơ mơ buồn ngủ, tôi bị đè đến ngạt thở.
Trên người có ai đó—là Nghiêm Tinh Hồi.
“Là anh.”
Giọng trầm quen thuộc vang bên tai, bên cổ tôi.
“Nhớ anh không? Hửm?”
“Nhớ.”
Tôi dịu dàng trả lời.
Ban đầu anh ấy còn nhẹ nhàng, nhẫn nại.
Đến khi tôi bắt đầu phản ứng, anh liền hoang dại mạnh bạo hẳn.
Bộ đồng phục mới bị anh ấy xé nát tan tành.
Không thể tin nổi… đây là lần đầu của anh ấy.
Anh cứ dùng hành động để lấy lòng tôi mãi không thôi.
“Vợ yêu, được chưa?”
Tôi gật gật đầu.
Nhưng anh vào rồi… lại không nhúc nhích.
“Nhúc nhích đi chứ.”
Tôi kẹp eo anh một cái.
Không ngờ anh rên khẽ một tiếng… rồi rút ra luôn.
Lần đầu tiên kết thúc.
Tôi không nhịn được bật cười.
Đạn mạc còn vui hơn tôi nữa.
【Cười xỉu, đây là… bắn sớm hả trời?】
【Mặt thì đẹp chuẩn tổng tài, ai ngờ lần đầu giống hệt bạn trai tôi, tự nhiên thấy nhà mình cũng không tệ lắm.】
【Dù vùng quan trọng đã được làm mờ, nhưng nhìn nét mặt táo bón của nam chính thế kia, mở 88VIP quả đáng đồng tiền.】
Nhìn mặt Nghiêm Tinh Hồi, tôi cười đến đau cả bụng.
“Không sao đâu, không sao mà. Nghỉ chút, mình làm tiếp!”
Lần này, đến lượt tôi chủ động rồi!
22
Tôi ngồi trên người anh ấy, hôn dọc từ trán xuống.
Từ trán, lông mày, mắt, mũi...
Ngực anh ấy nóng rực.
Chẳng mấy chốc, tôi đã cảm nhận rõ sự thay đổi của cơ thể anh ấy.
“Được rồi, có thể rồi.”
Nghiêm Tinh Hồi khàn giọng, lật người tôi xuống dưới.
Đêm đó… đặc biệt dài.
Pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu tôi.
Anh ấy liếm đi nước mắt nơi khóe mắt tôi.
“Không phải em nói khóc thế nào cũng được, chỉ cần đừng dừng lại sao?”
“Chú út… em sai rồi…”
Tiếng “chú út” ấy như một công tắc.
Khiến anh lại tiếp tục cứng lên, một vòng công phá mới lại bắt đầu.
Tôi như chiếc thuyền độc mộc giữa biển cả, trôi dạt suốt đêm.
Không ngừng bị đưa lên đỉnh sóng.
……
Tôi tỉnh dậy trong vòng tay Nghiêm Tinh Hồi.
Đạn mạc trước mắt khiến người ta đỏ mặt không dám nhìn thẳng.
Nghĩ tới màn đại chiến thể xác tối qua bị người ta xem hết rồi...
Tôi xấu hổ như đà điểu, chui tọt vào chăn không dám nhìn anh.
“Không muốn dậy à?”
Tôi gật đầu trong chăn.
“Vậy… có muốn tiếp tục không?”
“Khôngggg…”
Tôi lập tức chui đầu ra khỏi chăn.
“Tại sao… anh lại thích em vậy?”
Tôi lí nhí, nhỏ như muỗi kêu, nghe yếu ớt vô cùng.
Tình yêu của anh dành cho tôi sâu đậm đến kỳ lạ, thật sự khiến tôi tò mò.
Chẳng lẽ… chỉ vì tôi là nữ chính?
________________________________________
23
“Em còn nhớ mấy con mèo hoang ở công viên Nam Triều không?”
“Cái anh trai đó… là anh sao?”
Khi đó có mấy đứa trẻ con nghịch dại, lấy đá ném vào lũ mèo hoang trong công viên, tôi lập tức lao ra ngăn lại.
Nhưng bọn chúng lớn hơn tôi nhiều, tôi bị đẩy ngã xuống đất.
Chính một anh trai khác đã đến xua bọn nhóc đi, cứu tôi và đám mèo.
Tôi vẫn thường xuyên cho mấy con mèo hoang đó ăn.
Sau đó mới biết, con mèo đen to nhất là thú cưng ngày xưa của anh trai đó.
Anh đi du học, người nhà đã vứt bỏ con mèo.
Anh nói, nhờ tôi chăm mà con mèo đó mới béo tốt như bây giờ, còn có cả hậu cung, sinh ra đàn con.
Lúc anh về nước, từng định đón chúng về.
Nhưng mèo đen đã quen tự do trong công viên, nhất quyết không chịu đi.
Thế là tôi và anh thường xuyên gặp nhau ở công viên, cùng cho mèo ăn.
Cho đến khi bố tôi qua đời, tôi rời khỏi thành phố ấy, vào A thị học đại học.
“Anh nhặt được chiếc kẹp tóc của em trong công viên. Tiếc là sau đó chẳng gặp lại nữa.”
“Ban đầu anh đặt cái kẹp lên bàn, không hiểu sao lại mất.”
“Hóa ra là Nghiêm Hằng lấy. Hắn nói là quà tặng em, em mới đồng ý làm bạn gái hắn.”
Nghe đến đây, Nghiêm Tinh Hồi lại ôm chặt tôi hơn.
“May mà anh đã tìm lại được em. Lần này… sẽ không để mất em nữa.”
Sau bữa sáng, tôi nói với anh:
“Hôm nay em phải tới công ty, còn chút việc chưa xong.”
“Anh đi cùng em!”
Chị Chu thấy tôi liền cười vui vẻ:
“Kiều Nghệ Chi, hiệu suất làm việc của em xuất sắc lắm, hai dự án em theo đều mang lại lợi nhuận lớn. Chị đã viết thư tiến cử rồi, em sắp được chuyển lên tổng công ty làm việc.”
……
Tối về nhà trọ, tôi quyết định nghiêm túc nói chuyện với Nghiêm Tinh Hồi.
“Tinh Hồi, có thể em sẽ rời khỏi đây.”
“Em định đi đâu?”
“Chị Chu đề cử em lên tổng công ty.”
“Lên chức à?”
“Ừm.”
“Sao vậy, không muốn đi à?”
“Công ty rất tốt, công việc cũng đáng quý, em không muốn bỏ lỡ. Chỉ là phải rời A thị, em hơi tiếc… vì phải xa anh.”
“Không sao, cuối tuần anh bay qua thăm em.”
Nếu đã sắp xa nhau, vậy thì cuối tuần này… anh phải bù đắp cho em thật đầy đủ.
Và thế là cuối tuần đó, phần lớn thời gian của tôi trôi qua… trên giường.
________________________________________
24
Ngày báo danh ở công ty mới đã đến.
“Từ giờ cô là thư ký tổng giám đốc, phụ trách toàn bộ công việc mà tổng giám đốc giao phó.”
Tôi hơi hồi hộp, không biết tổng giám đốc có dễ tính không.
Tôi gõ cửa.
“Mời vào.”
“Chào tổng giám đốc, tôi là thư ký mới – Kiều Nghệ Chi.”
Tôi vừa giới thiệu xong, ngẩng đầu lên thì—
“Là anh?! Anh không phải ở A thị sao?”
Nghiêm Tinh Hồi khẽ cười: “Tại sao lại không phải anh? Công ty đó chỉ là chi nhánh của tập đoàn Nghiêm thị thôi.”
“Nhưng để em làm thư ký cho anh… có vẻ không ổn lắm…”
Tôi hơi ngượng ngùng.
“Có gì không ổn? Anh thấy rất ổn. Như vậy dù ở nhà hay công ty cũng đều tiện.”
“Đỡ phải đợi tới lúc anh đi công tác rồi, em lại mặc váy tới quyến rũ anh.”
Nói đến đây tôi xấu hổ muốn chui xuống đất.
“Đây là quà gặp mặt cho nhân viên mới. Thấy em thích mấy thứ này nên anh chuẩn bị sẵn rồi.”
Anh lấy từ dưới bàn ra một hộp quà màu hồng to bự.
Tôi vừa mở ra…
“Trời đất ơi, phim này càng lúc càng hay! Share ngay cho hội chị em!”
“Không ngờ toàn là đồ lót sexy, cái hãng này đắt lắm đó!”
“Dưới đáy hộp toàn là… đạo cụ. Nam chính ngày càng táo bạo.”
“Tối nay lại có phim hay để coi rồi!”
【Hóng +1】
【Hóng +10086】
— HẾT —
💖 Góc tâm sự mỏng của bạn beta ~ 💖
Chào mọi người!
Beta truyện này, mình không thu phí, không VIP, cũng chẳng khóa chương. Những gì mình “đổi” chỉ là thời gian, đôi mắt nhức mỏi và vài sợi tóc bạc sớm… để mỗi câu chữ bạn đọc đều tròn trịa và đầy tâm tình.
Nếu bạn thấy truyện đọc ổn, khiến bạn mỉm cười hay thoải mái một chút thôi, thì hãy tặng mình một cái like, một lời bình, hoặc… một ly trà sữa để bé ún cho có sức beta là vui rồi hihi ~ 💛
🥺 Nếu bạn thấy vài mẫu quảng cáo lướt ngang màn hình, thì… không phải lỗi tại mình đâu nhaaaa! Quảng cáo của chủ web tự chèn đó, bé chỉ ngồi beta truyện thôi chứ chưa làm giàu được từ truyện đâu huhu (ᵕ̣̣̣̣̣̣﹏ᵕ̣̣̣̣̣̣)
📌 Tài khoản donate của bé đây ạ:
108613849981
💗 Vietinbank
Nguyễn Văn Hà
🥺 “Ủng hộ bé nhaaaaaaaaa!!!!~~” 🥺
🥰5k — đủ làm bé vui líu ríu cả buổi trời
🥰 20k — bé cảm động tới mức muốn ôm điện thoại, rồi có khi hứng lên làm luôn bộ truyện mới
🥰50k — tốc độ ra chương của bé sẽ nhanh như mèo thấy hạt🐱💨
🥰 Không ủng hộ — cũng chẳng sao hết! Chỉ cần bạn đừng đọc rồi lặng lẽ biến mất. Một cái tim hay 1 cái cmt thui cũng đủ làm bé ấm lòng cả ngày ~
---
Cảm ơn bạn vì đã đọc đến tận đây.
Và cảm ơn bạn vì đã thương bé, dù chỉ một chút thôi~~
💖 một bé Beta, người chắp vá câu chữ bằng cả trái tim, sống bằng niềm yêu thương của mọi người 💖